Không thể phủ nhận văn hóa “ tương thân, tương ái” của người Việt trong tình cảm gia đình và các mối quan hệ xã hội, nhất là lúc ốm đau, bệnh tật. Tuy nhiên, những ai từng nuôi người nhà trong bệnh viện hẳn từng thấy một vấn đề không hay như vầy: người bệnh vừa tiếp khách này đến thăm, trao đổi dăm ba câu chuyện, khách về, người bệnh định chợp mắt một chút thì nhóm khách khác tới thăm, lại phải dậy tiếp…Đôi khi chỉ đến khuya, người bệnh mới thực sự được ngủ, nghỉ. Người bệnh có thể vui, nhưng rõ ràng mệt. Chưa kể khách khứa của bệnh nhân nằm cùng phòng…cũng ríu rít, ồn ả, ra vào thăm hỏi như vậy.
Trong những ngày của đại dịch COVID-19, dù ít nhưng vẫn có một số người, thậm chí đi thành từng nhóm đến thăm người bệnh, vô tình mang tác nhân gây bệnh từ bên ngoài vào phòng bệnh. Và có trường hợp, khi vào bệnh viện được hướng dẫn rửa tay, đeo khẩu trang thì có phần vô tư, chủ quan “tôi không có bệnh, mới ra ngoài nên đâu cần rửa tay, v.v…”
Chỉ cần một chút lơ là thôi là người bệnh, người chăm nuôi đến nhân viên y tế đều có nguy cơ lây bệnh từ những người khách đến thăm, từ những suy nghĩ vô tư, chủ quan như vậy. Nếu thương người bệnh, các bạn hãy để cho họ có thời gian tĩnh dưỡng và nhân viên y tế chúng tôi chú tâm chăm sóc tốt hơn, chỉ cần gọi điện thoại, nhắn tin, video-call thăm hỏi là quý lắm rồi.
Và thực vui, nếu các bạn hiểu rằng “CHÚNG TÔI ĐI LÀM VÌ SỨC KHỎE CỦA BẠN! BẠN HÃY Ở NHÀ VÌ CHÚNG TÔI !”. Hãy vì như vậy là chúng ta đã cùng nhau chung tay bảo vệ sức khỏe cho mình, cho người thân và cộng đồng, xã hội.
►
►
►
Nguồn tin: BVQT Minh Anh
Ý kiến khác